Wednesday 3 April 2013

ĐỨC KÍNH TRỌNG





Đức kính trọng là một đức cao cả tuyệt vời giữa người với người. 
Là người có đạo đức ai ai chúng ta cũng phải kính trọng, kể cả em bé, người lớn tuổi hay nguời nhỏ tuổi hơn mình, không phân biệt nam hay nữ, giàu hay nghèo, có học hay không được học, có tật nguyền hay làm lặn, có cùng dân tộc hay khác dân tộc, dân thành thị, nông thôn hay miền núi, có cùng tôn giáo hay không tôn giáo, có cùng môn phái hay khác môn phái,… Ai ai chúng ta cũng đều cung kính và tôn trọng. Không bao giờ mở một lời nói hay hành động nào nói xấu, chê bai, chỉ trích, nhận xét, bình luận đúng sai. Nếu thấy con đường của họ đi không hợp với mình thì mình không theo, còn không thì thôi. 

Kính trọng gồm 2 đức cung kính và tôn trọng.

  • Cung kính là chấp tay hay khoanh tay cuối đầu chào hỏi. 
  • Tôn trọng là không bao giờ có những suy nghĩ, lời nói hay hành động thất lễ hay vô lễ, không bao giờ nói xấu, chỉ trích chê bai trước mặt lẫn sau lưng. Ngược lại chỉ nói những lời nói ôn tồn, nhẹ nhàng lễ phép, biết lắng nghe họ chỉ dạy, luôn nhường cho họ những ưu tiên, sẵn sàng giúp đỡ họ khi có yêu cầu, v.v...

Đức kính trọng giúp cho cuộc sống giữa người và người gần gủi hơn, thông cảm với nhau nhiều hơn. Người có đạo đức khi thấy ai sai, hay lầm lỗi, thì chỉ biết thương yêu họ hơn. Cớ sao chúng ta lại nói xấu, chỉ trích, chê bai họ thêm. Làm như vậy thì chúng ta đã tự nói rằng mình cũng không tốt gì. Bởi vì người sống có đạo đức không bao giờ nói xấu, chê bai hay chỉ trích ai. 

Do vậy, là người sống đạo đức chúng ta hãy luôn cung kính và tôn trọng tất cả mọi người, không phân biệt ai, dù ai có lầm lỗi gì, sai lầm gì, có đi con đường khác với ta, không cùng môn phái, không cùng tôn giáo, không cùng ngành của ta học hay làm việc,… Chúng ta vẫn kính trọng, chào hỏi, hỏi thăm, luôn ước mong họ luôn khỏe mạnh, an vui và hạnh phúc. 

Ví dụ: Chúng ta là đệ tử của thầy Thích Nhất Hạnh, khi gặp những quý thầy sư khác, sư cô, các cha sơ,... chúng ta đều kính trọng như thầy của mình. Trước mặt lẫn sau lưng không bao giờ nói xấu ai dù họ là ai, tu theo pháp môn gì, theo tôn giáo nào, học ngành nào, giàu hay nghèo, dân thành thị hay nông thôn, miền núi, có học hay không học, xấu hay đẹp, thông minh hay ngu dốt, sang hay hèn, người nước mình hay người nước ngoài, em bé hay người lớn,v.v...

Tóm lại đức kính trọng giúp cho tâm hồn ta luôn thanh thản, vui tươi và tràn đầy tình thương yêu chân thật giữa người và người. 

No comments:

Post a Comment