Một ngày nọ, đứa em của tôi đi học về, nhảy chân sáo vào nhà và nói với mẹ:” Cô giáo bảo tụi con rằng ngay mai mỗi đứa đêm theo một cái gì đó vào trường để tăng cho người nghèo”.
Mẹ buộc miệng:”Mẹ không biết là còn có ai nghèo hơn chúng ta nữa hay không, con ạ”. Bà ngoại tôi lúc đó đang sống cùng với gia đình, lắc nhẹ tay mẹ và cau mày bảo mẹ tôi im lặng.
“Này Eva“, Bà nói “Nếu con truyền cho con của mình tư tưởng nó là đứa nghèo khổ khi nó mới ở tuổi này, thì nó sẽ nghèo khổ suốt cả cuộc đời đấy con ạ! Vẫn còn một hủ mứt mẹ làm để dành hôm nọ. Con bé có thể đem nó đến trường”.
Nói rồi bà ngoại tôi nhanh chóng đi tìm mấy cái khăn giấy, thêm cả một đoạn ruy băng ngắn màu hồng mà bà ngoại nhặt được đã lâu. Sau đó, bà gói hũ mứt cuối cùng của nhà chúng tôi lại bằng tất cả những vật liệu vừa kiếm được. Ngày hôm sau em tôi tung tăng đến trường, lòng rất đổi tự hào cầm theo “món quà gửi tặng người nghèo” mà bà ngoại đã đích thân chuẩn bị. Kể từ đó trở đi, hể có vấn đề gì của cộng đồng, em tôi đều cho rằng nó đương nhiên phải có nghĩa vụ đóng góp một phần để cùng những người khác giải quyết vấn đề ấy.
Edger Bledsoe
(Chicken Soup for the Soul)
(Mời các bạn đọc tiếp nhiều bài đạo đức rèn nhân cách khác trong sách - Đức Hiếu Sinh tập 1)
Xin cảm ơn bạn nhiều. Thiện Tâm
ReplyDelete