Saturday, 30 March 2013

Bài số 9: NÚI THÁI DƯƠNG

Ngày xưa có hai anh em mồ côi bố mẹ từ nhỏ, hai anh em dựa vào nhau mà sống qua ngày, nên gia cảnh vô cùng bần hàn.

Hai anh em hàng ngày kiếm củi nuôi thân, cuộc sống vô cùng vất vả. Thế nhưng họ không hề oán thán, dậy sớm thức khuya từ sáng đến tối làm việc không ngừng. Hai anh em yêu thương lẫn nhau, nên tuy gian khổ nhưng cuộc sống vẫn vui vẻ

Vào một này kia, thần tiên trên trời biết được tình cảnh của hai anh em, nên quyết xuống trần giúp họ một tay. Sớm tinh mơ hôm đó, hai anh em còn chưa ngủ dậy, ông tiên đã đi vào trong giấc mộng của họ, nói với hai anh em rằng: “Ở phương xa có một ngôi núi Thái Dương (Mặt trời), trên núi rải đầy vàng lấp lánh, các con có thể tới đó nhặt, nhưng đường đi rất gian nan hiểm trở, các con phải thật cẩn thận! Nhiệt độ ở núi Thái Dương rất cao, các con phải đến nhặt vàng trước khi mặt trời mọc, nếu không các con sẽ bị thiêu cháy. Nói xong ông liền biến mất.
Hai anh em từ trong cơn mộng tỉnh lại, trong lòng rất vui. Họ bàn bạc với nhau một chút, rồi lên đường đi đến núi Thái Dương. Trên đường đi có lúc gặp rắn độc, thú dữ, có lúc gặp chó sói, hổ báo, có lúc mưa sa bão táp, có lúc sấm chớp rền vang. Hai anh em đã đoàn kết nhất trí, cuối cùng đã đánh bại mọi gian nan hiểm trở, không biết đã trải qua bao nhiêu thời gian, họ cũng đã đến được núi Thái Dương. Lúc đó mặt trời chưa mọc, “khắp nơi khắp chốn đều là vàng, lấp lánh sáng chói cả mắt”. Người em vẻ mặt đầy phấn khởi, mọi khó khăn mệt nhọc đi đường xa đều tiêu tan. Còn người anh sau khi nhìn thấy cười thản nhiên.

Người anh ở trên núi nhặt một cục vàng tương đối to cho vào túi, rồi xuống núi. Còn người em cứ mải nhặt hết cục nọ lại hòn kia, không chịu ngưng tay. Một lúc sau túi vàng đã đụng đầy, người em vẫn còn muốn nhặt nữa. Mặt trời sắp mọc lên rồi, song người em còn cứ cố. Lúc đó ở bên tai anh ta đã vang lên lời nhắc nhở của ông tiên: “Mặt trời sắp mọc lên rồi mau đi về thôi!”. Song người em nói: “khó khăn mãi con mới thấy nhiều vàng như thế, ngài hãy cho con nhặt cho đủ!”. Nói xong anh ta lại mải mê nhặt.

Mặt trời đã mọc lên, nhiệt độ ở núi Thái Dương cũng dần dần tăng lên. người em nhìn thấy mặt trời vội vàng cõng vàng đi trở về, thế nhưng vàng nhiều quá nên rất nặng, bước chân của anh ta có chút loạng choạng không đi được nhanh,mặt trời ngày càng lên cao, người em không chịu nổi đã ngã xuống, và không bao giờ còn đứng lên được nữa,

Sau khi người anh về đến nhà, lấy cục vàng đã nhặt được làm vốn rồi đi buôn bán, sau này trở thành đại tỷ phú, ông nổi tiếng khắp gần xa. Còn người em vĩnh viễn nằm ở lại núi Thái Dương.
Tóm lại người sống với ĐỨC LY THAM, cuộc đời sẽ tươi đẹp, đòi hỏi phải dựa vào đôi tay khoẻ mạnh, sự cần cù chịu khó làm ăn, còn những của cải bất nghĩa do trộm cắp cướp giựt, cá cược cờ gian, bạc lận, lường gạt người khác hoặc ăn lo hối lộ, hoặc lấy của công làm của riêng v.v…cuối cùng sẽ đem lại tai họa cho bản thân
Hoàng Kim (Đọc Hiểu 220 Trí Tuệ Nhân Sinh tập II, Nhà Xuất Bản Lao Động – Xã Hội)

PHÂN ĐOẠN VÀ ĐÁP ÁN: Bài này có 12 đoạn và 12 đức.

1- “Ngày xưa có hai anh em mồ côi bố mẹ từ nhỏ, hai anh em dựa vào nhau mà sống qua ngày, nên gia cảnh vô cùng bần hàn”. Câu này dạy Đạo ĐỨC NHÂN QUẢ NGHIỆP BÁO TIỀN KIẾP HIẾU SINH Ý HÀNH.
2- “Hai anh em hàng ngày kiếm củi nuôi thân, cuộc sống vô cùng vất vả. Thế nhưng họ không hề oán thán, dậy sớm thức khuya từ sáng đến tối làm việc không ngừng”. Câu này dạy ĐỨC CẦN LAO HIẾU SINH THÂN HÀNH, Ý HÀNH
3- “Hai anh em yêu thương lẫn nhau, nên tuy gian khổ nhưng cuộc sống vẫn vui vẻ” Câu này dạy ĐỨC HOAN HỶ HIẾU SINH Ý HÀNH.
4- “Vào một này kia, thần tiên trên trời biết được tình cảnh của hai anh em, nên quyết xuống trần giúp họ một tay”. Câu này dạy ĐỨC GIÚP ĐỠ HIẾU SINH THÂN HÀNH
5- “Sớm tinh mơ hôm đó, hai anh em còn chưa ngủ dậy, ông tiên đã đi vào trong giấc mộng của họ, nói với hai anh em rằng: “Ở phương xa có một ngôi núi Thái Dương (Mặt trời), trên núi rải đầy vàng lấp lánh, các con có thể tới đó nhặt”. Câu này dạy ĐỨC CHỈ ĐIỂM HIẾU SINH KHẨU HÀNH.
6- “Nhưng đường đi rất gian nan hiểm trở, các con phải thật cẩn thận! Nhiệt độ ở núi Thái Dương rất cao, các con phải đến nhặt vàng trước khi mặt trời mọc, nếu không các con sẽ bị thiêu cháy. Nói xong ông liền biến mất”. Câu này dạy ĐỨC CẨN THẬN HIẾU SINH KHẨU HÀNH.
7- “Hai anh em từ trong cơn mộng tỉnh lại, trong lòng rất vui. Họ bàn bạc với nhau một chút, rồi lên đường đi đến núi Thái Dương. Trên đường đi có lúc gặp rắn độc, thú dữ, có lúc gặp chó sói, hổ báo, có lúc mưa sa bão táp, có lúc sấm chớp rền vang. Hai anh em đã đoàn kết nhất trí, cuối cùng đã đánh bại mọi gian nan hiểm trở, không biết đã trải qua bao nhiêu thời gian, họ cũng đã đến được núi Thái Dương. Lúc đó mặt trời chưa mọc, “khắp nơi khắp chốn đều là vàng, lấp lánh sáng chói cả mắt”. Câu này dạy ĐỨC ĐOÀN KẾT HIẾU SINH Ý HÀNH, KHẨU HÀNH, THÂN HÀNH.
8- “Người em vẻ mặt đầy phấn khởi, mọi khó khăn mệt nhọc đi đường xa đều tiêu tan”. Câu này dạy THIẾU ĐỨC LY THAM HIẾU SINH Ý HÀNH.
9- “ Còn người anh sau khi nhìn thấy vàng cười thản nhiên. Người anh ở trên núi nhặt một cục vàng tương đối to cho vào túi, rồi xuống núi”. Câu này dạy ĐỨC LY THAM HIẾU SINH Ý HÀNH.
10- “Còn người em cứ mải nhặt hết cục nọ lại hòn kia, không chịu ngưng tay. Một lúc sau túi vàng đã đụng đầy, người em vẫn còn muốn nhặt nữa. Mặt trời sắp mọc lên rồi, song người em còn cứ cố. Lúc đó ở bên tai anh ta đã vang lên lời nhắc nhở của ông tiên: “Mặt trời sắp mọc lên rồi mau đi về thôi!”. Song người em nói: “khó khăn mãi con mới thấy nhiều vàng như thế, ngài hãy cho con nhặt cho đủ!”. Nói xong anh ta lại mải mê nhặt”. Câu này dạy THIẾU ĐỨC LY THAM HIẾU SINH KHẨU HÀNH, THÂN HÀNH.
11- “Mặt trời đã mọc lên, nhiệt độ ở núi Thái Dương cũng dần dần tăng lên. người em nhìn thấy mặt trời vội vàng cõng vàng đi trở về, thế nhưng vàng nhiều quá nên rất nặng, bước chân của anh ta có chút loạng choạng không đi được nhanh,mặt trời ngày càng lên cao, người em không chịu nổi đã ngã xuống, và không bao giờ còn đứng lên được nữa”. Câu này dạy THIẾU ĐỨC LY THAM SẼ MANG ĐẾN TAI HỌA VÀ MẤT MẠNG
12- “Sau khi người anh về đến nhà, lấy cục vàng đã nhặt được làm vốn rồi đi buôn bán, sau này trở thành đại tỷ phú, ông nổi tiếng khắp gần xa. Còn người em vĩnh viễn nằm ở lại núi Thái Dương”. Câu này dạy ĐỨC LY THAM SẼ MANG ĐẾN HẠNH PHÚC AN VUI.

GIẢI TRÌNH ÁN:

1- Ai bảo rằng không có nhân quả nghiệp báo là người không hiểu qui luật sinh diệt của vũ trụ. Do nhân quả mà vạn vật có hình tướng và tính tình khác nhau, con người cũng vậy. Cho nên có người nghèo người giàu, có người còn cha mẹ, có người mồ côi cha mẹ, có người tật nguyền, có người lành lặn không tật nguyền, có người to người thấp v.v.... Hai anh em nhà này sống trong cảnh mồ côi và nghèo khó đều do NHÂN QUẢ NGHIỆP BÁO TIỀN KIẾP HIẾU SINH Ý HÀNH.
2- Đức hiếu sinh là đạo đức duy nhất trên đời này hai anh em tuy nghèo nhưng biết thương nhau và siêng năng làm lụng để sống, vì thế, ĐỨC CẦN LAO HIẾU SINH THÂN HÀNH, Ý HÀNH rất cần thiết cho những ai biết áp dụng nó vào đời sống.
3- Dù sống bất cứ trong cuộc sống nào đều biết tùy thuận chấp nhận vui lòng sống trong cuộc sống ấy là có sự an vui như hai anh em nhà kia sống trong gian khổ nhưng thương nhau. Đó là ĐỨC HOAN HỶ HIẾU SINH Ý HÀNH.
4- Cuộc sống lương thiện không tham lam trộm cắp lấy của không cho thì sẽ có người giúp đỡ như hai anh em nhà kia có người hiền đức (thần tiên) giúp đỡ. Đó là ĐỨC GIÚP ĐỠ HIẾU SINH THÂN HÀNH.
5- Người ở hiền sẽ có những người hiền giúp đỡ như hai anh em nhà kia được người hiền đức chỉ điểm núi vàng hoặc chỉ dạy cách thức làm ra tiền của. Đó là ĐỨC CHỈ ĐIỂM HIẾU SINH KHẨU HÀNH
6- Muốn thành công một việc lớn nào thì cũng phải gặp nhiều khó khăn và gian khổ, nhưng gặp sự khó khăn gian khổ ấy thì nên làm việc cẩn thận sẽ vượt qua mọi khó khăn như hai anh em nhà kia đã vượt qua. Đó là ĐỨC CẨN THẬN HIẾU SINH KHẨU HÀNH.
7- Có người hướng dẫn và chỉ dạy phương cách làm giàu, nhưng chúng ta phải làm, chứ không thể ai làm giúp chúng ta được. Do đó hai anh em nhà kia đoàn kết nhau lên đường vượt núi băng đèo đi tìm vàng. Đó là ĐỨC ĐOÀN KẾT HIẾU SINH Ý HÀNH, KHẨU HÀNH, THÂN HÀNH.
8- Ai thấy vàng ngọc, tiền bạc, của cải, tài sản sinh lòng vui mừng là tâm tham chưa lìa như người em khi thấy vàng vẻ mặt đầy phấn khởi, mọi khó khăn mệt nhọc đi đường xa đều tiêu tan. Đó là THIẾU ĐỨC LY THAM HIẾU SINH Ý HÀNH.
9- Ai thấy vàng ngọc, tiền bạc, của cải, tài sản không sinh lòng vui mừng là tâm ly tham như người anh trong câu chuyện này, khi thấy tâm vàng người anh thản nhiên, chỉ nhặt một cục vàng đủ đề làm vốn rồi xuống núi. Đó là đức ĐỨC LY THAM HIẾU SINH Ý HÀNH, THÂN HÀNH.
10- Người em tham lam lấy vàng bỏ đầy bao mà còn muốn lấy thêm nữa, lấy cho đến khi mang không nổi. Cho nên lòng tham của con người không đáy. Đó là THIẾU ĐỨC LY THAM HIẾU SINH THÂN HÀNH.
11- Khi mặt trời mọc mà không hay nên xuống núi không kịp, vì thế bỏ xác trên núi Thái Dương. Đó là THIẾU ĐỨC LY THAM SẼ MANG ĐẾN TAI HỌA VÀ MẤT MẠNG.
12- Người không tham lam chỉ lấy công sức của mình ra làm ăn như người anh, đã trở thành tỷ phú. Tỷ phú bằng công sức của mình chớ không tham lam. Đó là ĐỨC LY THAM SẼ MANG ĐẾN GIÀU SANG, HẠNH PHÚC AN VUI.




(Mời các bạn đọc tiếp nhiều bài đạo đức rèn nhân cách khác trong sách - Đức Hiếu Sinh tập 1) 

1 comment:

  1. Xin cám ơn nhiều nhé. Bạn có còn những bài thi nào nữa không vậy? cho tôi xin hết (gần 40 bài thì của lớp Ngũ Giới năm 2008). Xin cám ơn!

    ReplyDelete